明末之草原为王解读:
shén yuè gōng de gōng zhǔ , dāng nián jì rán xià le jué dìng zhuī shā shěn wú qiě , gū jì yě shì zuò hǎo liǎo shì qíng shī bài bèi bào fù de shì qíng
“ a ” chéng lí yuè yī shēng bàn suí zhe xiào shēng de jiān jiào , lìng tā shuāng jiǎo nǔ lì wǎng shàng pá , rán ér , zhè zhǒng qíng kuàng xià , fǎn ér yuè pǎo yuè wú lì
kàn lái , nǐ zhēn de méi yǒu yù dào guò zhè zhǒng qíng kuàng , nán dào nǐ de xuè mài , zhēn shì rú cǐ bù fán ?
yàn zi zài páng biān gào sù wǒ :“ nǐ bié tīng tā shuō le , yě bù zhī dào zǎ zhěng de , tā qī sān nián jiù lóng le , shá yě tīng bù qīng chǔ le , hái lǎo fàn hú tú
sì zhōu zhī dì zé shì qī hēi yī piàn , zhè gè píng tái xià fāng jiù xiàng shì shēn yuān
tā lěng xiào yī shēng , dào :“ wàng jì shuō le , wǒ men de rén , yǐ jīng qù le xiāng tán shì
nǐ xiǎng yī xiǎng , jiǎ rú tā zhēn de bù gù hòu guǒ zì jǐ chōng jìn yǔ lín lǐ , nà wǒ men rì hòu zěn me xiàng cūn mín men jiāo dài
zhè jiàn shì tí chū lái , dà gū zhōng yú bì shàng le zuǐ , jiù píng zhè jiàn shì , lǎo rén piān xīn sū zhé jiù shì tiān jīng dì yì de
yáo chí nǚ dì , kě shì dāng nián de yǔ zú huáng zhě , bù shuō shì dì yī qiáng zhě , kě qǐ mǎ yě shì zuì qiáng zhě zhī yī
“ guǒ rán bú shì gè jiǎn dān jué sè , yǒu diǎn yì sī ……” liáng jiǔ zhī hòu , tā cái nán nán zì yǔ dào